Màu sắc đồ vải xưa

Theo Vân Đoài Loại Ngữ, trang 403. "“Tục nước Nam ta, lấy lá chàm nhuộm vải, và lấy củ nâu nhựa, giã nhỏ, nhuộm, lấy chai đập, rồi phơi khô để may áo, gọi là thanh cát y; có ba thứ: 1- Sắc màu lửa sáng; 2- Sắc màu hơi sáng nhạt; 3- Sắc màu hoa qùi. Bất cứ quân, dân, sanh, hèn đều mặc thế, chỉ khác có dài ngắn.” 

Theo sách Vũ-trung tùy-bút có một đoạn về y phục. "Đời xưa học trò và người thường, khi có việc công thì mặc áo xanh lam (thanh cát), lúc thường thì mặc áo mùi thâm (chuy y), người làm lụng thì mặc áo mùi sừng (quì sắc). Từ đời Lê về sau thì sắc trắng ít dùng. Cứ trạng thái y phục gần nhất của người nước ta thì các quan hay mặc áo xanh lam, học trò cùng những chức viên tổng lý và hạ lại người làm lụng thì thường dùng mùi nâu. Người giàu sang thì mặc the lụa gấm vốc, còn người nghèo hèn thì chỉ dùng vải to. Quần thì chỉ dùng sắc trắng và nâu. Những người già cả mà giàu sang thì ngày hội hè tết nhất mới dùng quần đỏ." 

Theo “Việt Nam Sử Lược” của Trần Trọng Kim, Xuân Thu tái bản, Hoa Kỳ, năm 1990, quyển II, Chương VI, trang 251, thì thời vua Tự Đức có liệt kể: “Cách ăn-mặc của ta thì chỉ có đồ vải đồ nâu, người nghèo khổ chỉ có manh áo cánh và thường thì đóng cái khố, có đi đâu mới mặc cái quần vải dài đến đầu gối. Người sung-túc mới có vài cái áo nâu đen và vài cái quần hoặc nhuộm nâu hoặc để trắng, chứ không được mặc đồ gấm đồ vốc và đi giày. Nhà vua cấm như thế, là cũng có ý muốn cho dân không quen thói xa-hoa hoang-phí, chỉ trừ những người làm quan làm tư mới có cái đặc ân được ăn-mặc hơn người.”

Nhận xét

Bài đăng phổ biến